Những con đường còn hay hơn đích đến
Tôi từng nghe có người nói rằng: “Thứ duy nhất khiến bạn trở nên giàu có hơn khi phải trả tiền, đó là những chuyến đi”. Chúng tôi thật may mắn là những "người hay đi", bởi công việc gắn với "công cuộc" lữ hành.
Mercedes-Benz V-Class Tour là một hành trình, trải nghiệm như thế. Chúng tôi có cả một tuần rong ruổi đi dọc dải bờ biển phía Nam Trung Bộ. Vượt hơn 1000 km với đủ những cung đường. Đặt chân đến những địa điểm đẹp nhất của các tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, Ninh Thuận, Bình Thuận, Khánh Hòa, Phú Yên… để đánh giá thực tế mẫu xe gia đình hạng sang “nhà Mẹc”.
Mercedes-Benz V-Class Tour là một hành trình, trải nghiệm như thế. Chúng tôi có cả một tuần rong ruổi đi dọc dải bờ biển phía Nam Trung Bộ. Vượt hơn 1000 km với đủ những cung đường.[/i]
Chúng tôi bắt đầu rời thành phố biển Vũng Tàu khi mọi người vẫn đang “say ngủ”. Thời điểm mặt trời vừa mới ló rạng, tráng một lớp vàng óng ánh đầy sức sống lên vạn vật. Đoàn có 7 người, hành lý chuẩn bị cho nguyên 7 ngày không hề ít. Nào đồ cá nhân, đồ tác nghiệp, đồ phục vụ thiết yếu. Có anh bạn lại còn xách theo cây đàn ghita góp vui cho chuyến đi. May sao, “người bạn đồng hành” là một mẫu MPV cỡ lớn, khâu chở đồ cho chuyến đi dài coi như xong, cứ vậy ngồi mà tận hưởng, chẳng phải gò bó ngồi chung với hành lý.
Đích đến ngày đầu tiên là Mũi Né, Phan Thiết. Nơi đây cách Vũng Tàu 175 km phía Bắc nên cứ từ từ vừa đi vừa ngắm cảnh khám phá. Đoạn dọc theo con đường Bình Giã, bãi biển Long Hải đến thẳng Hồ Tràm mất hơn 1 giờ đồng hồ. Dù vẫn biết có lộ trình ngắn hơn nếu đi qua TP. Bà Rịa nhưng chúng tôi không muốn đánh đổi trải nghiệm, thứ luôn quan trọng hơn cả đích đến. Vì thế, cả đoàn quyết định "hành quân" men theo cung đường ven biển.
Xe tới địa phận Hồ Tràm cũng là lúc bạn nên đi chậm lại để thưởng thức vẻ đẹp hoang sơ của nơi này, một bên biển xanh, một bên là đồi cát trắng. Hồ Tràm không còn quá xa lạ với người dân phía Nam, đặc biệt là giới “yêu xê dịch” thường đến cắm trại, chụp hình. Chỉ mới đến đây thôi, cũng đủ khiến bạn bỗng dưng quên đi thứ ồn ào nơi phố thị, thay mới bằng sự tĩnh lặng, êm đềm của thiên nhiên.
Tiếp tục lên đường, chúng tôi từ Hồ Cốc hướng thẳng về Lagi, Hàm Tân trên Quốc lộ 55. Mặt đường Quốc lộ 55 khá xấu và hẹp, chỉ vừa 2 ôtô tránh nhau, nhưng mật độ phương tiện lại rất đông. Xe tải, xe máy và hàng dàn xe đạp của đám học trò lúc tan trường cứ ken dày từng đoạn. Phanh xe bỗng dưng dùng đến nhiều hơn bình thường để tránh chướng ngại vật. Xe lúc chậm, lúc nhanh, lúc gập ghềnh, người tỉnh có thể để ý thấy, còn người ngủ vẫn thoải mái ngả ghế say giấc như thể chẳng có chuyện gì.
Đến Lagi, đi qua những cánh đồng thanh long bạt ngàn, xanh mướt cả một vùng. Trên cái nền xanh ấy, những "chấm đỏ" lấp ló khắp nơi. Cả đoàn tạt vào một "vựa thanh" để nghỉ chân. Chị bán hàng đón chúng tôi bằng nụ cười, bằng những trái thanh long trông hấp dẫn đến độ ai cũng muốn nếm thử.
Thanh long Bình Thuận có 2 loại: ruột trắng và ruột đỏ. Loại đỏ là đặc sản danh tiếng Bình Thuận, có tên là thanh long Phú Hội, được mọc lên trong nắng gió nơi đây. Loại quả đặc sản này ngọt và giòn hơn hẳn loại tôi vẫn thường xuyên mua ở siêu thị gần nhà. Thấy ngon, chúng tôi cũng không chần chừ "xách" thêm vài cân lên xe làm thứ "quà vặt" dọc đường.
Chúng tôi khép lại ngày đầu tiên hành trình tại Mũi Né, một điểm du lịch nổi tiếng, thu hút không biết bao nhiêu du khách trong và ngoài nước.[/i]
Bỏ qua Mũi Kê Gà, chúng tôi "lăn bánh" đến thành phố Phan Thiết, rồi khép lại ngày đầu tiên của hành trình tại Mũi Né, một điểm du lịch nổi tiếng, thu hút không biết bao nhiêu du khách trong và ngoài nước.
Đến nơi “sơn cùng thủy tận”
Sau một giấc ngủ ngon tại Mũi Né khiến việc thức dậy lúc tinh mơ thật dễ chịu. Chúng tôi lại lên xe hướng tới Vĩnh Hy khi đèn đường vẫn còn chiếu thứ ánh sáng "cũ kỹ". Cũng giống như ngày hôm qua, chúng tôi thức dậy sớm để “săn” ảnh bình minh sớm, một cách để lưu giữ chuyến đi qua những tấm hình.
Bình minh ló rạng, chiếu ra ánh sáng vàng đỏ tạo ra khung cảnh đầy mộng mơ. Mọi vật dần hiện ra rõ ràng, biển trở về màu xanh của nó, đồi cát đằng xa hiện ra như vùng sa mạc. Chụp hình xong xuôi, tất cả lại lên xe, tạt vào một quán ăn sáng ven đường để nạp năng lượng.
Con đường đi qua Bàu Trắng khiến ai nấy cũng đều thích thú, bởi giới “yêu” đi như chúng tôi không ai là không biết đến.[/i]
Con đường đi qua Bàu Trắng khiến ai nấy cũng đều thích thú, bởi giới “yêu” đi như chúng tôi không ai là không biết đến. Đường được bao phủ bởi 2 bên là cát trắng phau, điểm xuyết vào tuyệt phẩm thiên nhiên này là những rặng thông xanh, những bụi xương rồng trông đúng chất miền Tây nước Mỹ, thi thoảng gió lại mang cả một cơn mưa cát ngang qua. Chất lượng mặt đường tốt, đường không quá đông tạo điều kiện lý tưởng để “thử sức” một chiếc xe. Mercedes-Benz V220d không thiên về cảm giác lái, mà là cảm giác tận hưởng cho người ngồi sau. Phản ứng thân xe và chân ga chậm nhằm chủ đích hạn chế rung lắc. Trong người lái và người ngồi bên được “bù lại” bằng thiết kế taplo đẹp mắt và một số công nghệ giải trí hiện đại.
Lái Mercedes-Benz V220d ra đến Quốc lộ 1A bỗng nhàn nhã hẳn, thấy biển báo giới hạn tốc độ chỉ cần cài đặt vào chế độ Limit hoặc Cruiser Control rồi cứ thế mà rảnh rang xoay vô-lăng. Buổi trưa đường vắng nên tận hưởng mọi vật xung quanh dễ dàng hơn. Lúc thấy những ngọn núi đá sừng sững, đá và cây từng mảng trắng-xanh. Lúc thấy những hàng quạt gió khổng lồ của nhà máy phong điện.
Khoang xe rộng rãi, êm ái của Mercedes-Benz V220d luôn khiến người lái cảm thấy thoải mái.[/i]
Chúng tôi đến được Mũi Dinh - một địa điểm tuyệt đẹp khác của hành trình thì cũng đã 2h chiều. Nắng, gió, sa mạc cát bỏng rát sẽ không thể ngăn chúng tôi đến nơi này, nhất là lại ngồi trên khoang xe rộng rãi, êm ái của Mercedes-Benz V220d. Và khi đến nơi rồi, chẳng ai trong đoàn là không trầm trồ. Nơi đây làm chúng tôi "mê mệt" với vẻ đẹp hoang sơ, tự nhiên, hút hồn người. Từ những con đường uốn lượn, vòng vèo qua dãy núi, con đường dài tít tắp băng qua thảo nguyên cho đến tiểu sa mạc cát và cánh đồng cừu thơ mộng. Cảnh sắc yên bình chốn này như muốn "níu kéo" chúng tôi ở lại. Nấn ná mãi nhưng cả đoàn vẫn phải lên đường để đến Vĩnh Hy cho kịp nhật trình.
Con đường dẫn đến Vĩnh Hy cắt ngang qua Vườn quốc gia núi Chúa, tạo nên những đèo dốc thoai thoải quanh co, một bên là cánh rừng có quần thể đa dạng sinh học, được đánh giá là độc đáo và duy nhất của hệ sinh thái khô hạn Đông Nam Á. Cầm lái Mercedes-Benz V220d, ôm những khúc cua ngặt mà thấy vô-lăng chắc nịch, xe bám lấy tâm đường gọn gàng. Sử dụng động cơ diesel, chiếc MPV cỡ lớn không "bốc" nhưng leo dốc rất khỏe và bền bỉ.
Lên tới điểm thích hợp, từ trên cao nhìn xuống, một bên vịnh Vĩnh Hy hiện ra, như một thung lũng có làng mạc lô nhô nằm sát bên mép biển bình yên. Chúng tôi gặp ánh hoàng hôn và kết thúc hành trình của ngày đầu tiên trên một trong những vịnh đẹp nhất Việt Nam.Tối nay hẳn sẽ phải ăn sớm, ngủ sớm để lấy sức ngày mai đón bình minh. Dự là sẽ lại có những bức hình thật đẹp, những câu chuyện thật hay để "khoe", để kể cho mọi người về nơi "sơn cùng thủy tận" này.
Thế Đạt - Thế Anh (Trithucthoidai)Ảnh: Lê Hùng
Tôi từng nghe có người nói rằng: “Thứ duy nhất khiến bạn trở nên giàu có hơn khi phải trả tiền, đó là những chuyến đi”. Chúng tôi thật may mắn là những "người hay đi", bởi công việc gắn với "công cuộc" lữ hành.
Mercedes-Benz V-Class Tour là một hành trình, trải nghiệm như thế. Chúng tôi có cả một tuần rong ruổi đi dọc dải bờ biển phía Nam Trung Bộ. Vượt hơn 1000 km với đủ những cung đường. Đặt chân đến những địa điểm đẹp nhất của các tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, Ninh Thuận, Bình Thuận, Khánh Hòa, Phú Yên… để đánh giá thực tế mẫu xe gia đình hạng sang “nhà Mẹc”.
Chúng tôi bắt đầu rời thành phố biển Vũng Tàu khi mọi người vẫn đang “say ngủ”. Thời điểm mặt trời vừa mới ló rạng, tráng một lớp vàng óng ánh đầy sức sống lên vạn vật. Đoàn có 7 người, hành lý chuẩn bị cho nguyên 7 ngày không hề ít. Nào đồ cá nhân, đồ tác nghiệp, đồ phục vụ thiết yếu. Có anh bạn lại còn xách theo cây đàn ghita góp vui cho chuyến đi. May sao, “người bạn đồng hành” là một mẫu MPV cỡ lớn, khâu chở đồ cho chuyến đi dài coi như xong, cứ vậy ngồi mà tận hưởng, chẳng phải gò bó ngồi chung với hành lý.
Đích đến ngày đầu tiên là Mũi Né, Phan Thiết. Nơi đây cách Vũng Tàu 175 km phía Bắc nên cứ từ từ vừa đi vừa ngắm cảnh khám phá. Đoạn dọc theo con đường Bình Giã, bãi biển Long Hải đến thẳng Hồ Tràm mất hơn 1 giờ đồng hồ. Dù vẫn biết có lộ trình ngắn hơn nếu đi qua TP. Bà Rịa nhưng chúng tôi không muốn đánh đổi trải nghiệm, thứ luôn quan trọng hơn cả đích đến. Vì thế, cả đoàn quyết định "hành quân" men theo cung đường ven biển.
Xe tới địa phận Hồ Tràm cũng là lúc bạn nên đi chậm lại để thưởng thức vẻ đẹp hoang sơ của nơi này, một bên biển xanh, một bên là đồi cát trắng. Hồ Tràm không còn quá xa lạ với người dân phía Nam, đặc biệt là giới “yêu xê dịch” thường đến cắm trại, chụp hình. Chỉ mới đến đây thôi, cũng đủ khiến bạn bỗng dưng quên đi thứ ồn ào nơi phố thị, thay mới bằng sự tĩnh lặng, êm đềm của thiên nhiên.
Tiếp tục lên đường, chúng tôi từ Hồ Cốc hướng thẳng về Lagi, Hàm Tân trên Quốc lộ 55. Mặt đường Quốc lộ 55 khá xấu và hẹp, chỉ vừa 2 ôtô tránh nhau, nhưng mật độ phương tiện lại rất đông. Xe tải, xe máy và hàng dàn xe đạp của đám học trò lúc tan trường cứ ken dày từng đoạn. Phanh xe bỗng dưng dùng đến nhiều hơn bình thường để tránh chướng ngại vật. Xe lúc chậm, lúc nhanh, lúc gập ghềnh, người tỉnh có thể để ý thấy, còn người ngủ vẫn thoải mái ngả ghế say giấc như thể chẳng có chuyện gì.
Đến Lagi, đi qua những cánh đồng thanh long bạt ngàn, xanh mướt cả một vùng. Trên cái nền xanh ấy, những "chấm đỏ" lấp ló khắp nơi. Cả đoàn tạt vào một "vựa thanh" để nghỉ chân. Chị bán hàng đón chúng tôi bằng nụ cười, bằng những trái thanh long trông hấp dẫn đến độ ai cũng muốn nếm thử.
Thanh long Bình Thuận có 2 loại: ruột trắng và ruột đỏ. Loại đỏ là đặc sản danh tiếng Bình Thuận, có tên là thanh long Phú Hội, được mọc lên trong nắng gió nơi đây. Loại quả đặc sản này ngọt và giòn hơn hẳn loại tôi vẫn thường xuyên mua ở siêu thị gần nhà. Thấy ngon, chúng tôi cũng không chần chừ "xách" thêm vài cân lên xe làm thứ "quà vặt" dọc đường.
Bỏ qua Mũi Kê Gà, chúng tôi "lăn bánh" đến thành phố Phan Thiết, rồi khép lại ngày đầu tiên của hành trình tại Mũi Né, một điểm du lịch nổi tiếng, thu hút không biết bao nhiêu du khách trong và ngoài nước.
Đến nơi “sơn cùng thủy tận”
Sau một giấc ngủ ngon tại Mũi Né khiến việc thức dậy lúc tinh mơ thật dễ chịu. Chúng tôi lại lên xe hướng tới Vĩnh Hy khi đèn đường vẫn còn chiếu thứ ánh sáng "cũ kỹ". Cũng giống như ngày hôm qua, chúng tôi thức dậy sớm để “săn” ảnh bình minh sớm, một cách để lưu giữ chuyến đi qua những tấm hình.
Bình minh ló rạng, chiếu ra ánh sáng vàng đỏ tạo ra khung cảnh đầy mộng mơ. Mọi vật dần hiện ra rõ ràng, biển trở về màu xanh của nó, đồi cát đằng xa hiện ra như vùng sa mạc. Chụp hình xong xuôi, tất cả lại lên xe, tạt vào một quán ăn sáng ven đường để nạp năng lượng.
Con đường đi qua Bàu Trắng khiến ai nấy cũng đều thích thú, bởi giới “yêu” đi như chúng tôi không ai là không biết đến.[/i]
Con đường đi qua Bàu Trắng khiến ai nấy cũng đều thích thú, bởi giới “yêu” đi như chúng tôi không ai là không biết đến. Đường được bao phủ bởi 2 bên là cát trắng phau, điểm xuyết vào tuyệt phẩm thiên nhiên này là những rặng thông xanh, những bụi xương rồng trông đúng chất miền Tây nước Mỹ, thi thoảng gió lại mang cả một cơn mưa cát ngang qua. Chất lượng mặt đường tốt, đường không quá đông tạo điều kiện lý tưởng để “thử sức” một chiếc xe. Mercedes-Benz V220d không thiên về cảm giác lái, mà là cảm giác tận hưởng cho người ngồi sau. Phản ứng thân xe và chân ga chậm nhằm chủ đích hạn chế rung lắc. Trong người lái và người ngồi bên được “bù lại” bằng thiết kế taplo đẹp mắt và một số công nghệ giải trí hiện đại.
Lái Mercedes-Benz V220d ra đến Quốc lộ 1A bỗng nhàn nhã hẳn, thấy biển báo giới hạn tốc độ chỉ cần cài đặt vào chế độ Limit hoặc Cruiser Control rồi cứ thế mà rảnh rang xoay vô-lăng. Buổi trưa đường vắng nên tận hưởng mọi vật xung quanh dễ dàng hơn. Lúc thấy những ngọn núi đá sừng sững, đá và cây từng mảng trắng-xanh. Lúc thấy những hàng quạt gió khổng lồ của nhà máy phong điện.
Chúng tôi đến được Mũi Dinh - một địa điểm tuyệt đẹp khác của hành trình thì cũng đã 2h chiều. Nắng, gió, sa mạc cát bỏng rát sẽ không thể ngăn chúng tôi đến nơi này, nhất là lại ngồi trên khoang xe rộng rãi, êm ái của Mercedes-Benz V220d. Và khi đến nơi rồi, chẳng ai trong đoàn là không trầm trồ. Nơi đây làm chúng tôi "mê mệt" với vẻ đẹp hoang sơ, tự nhiên, hút hồn người. Từ những con đường uốn lượn, vòng vèo qua dãy núi, con đường dài tít tắp băng qua thảo nguyên cho đến tiểu sa mạc cát và cánh đồng cừu thơ mộng. Cảnh sắc yên bình chốn này như muốn "níu kéo" chúng tôi ở lại. Nấn ná mãi nhưng cả đoàn vẫn phải lên đường để đến Vĩnh Hy cho kịp nhật trình.
Con đường dẫn đến Vĩnh Hy cắt ngang qua Vườn quốc gia núi Chúa, tạo nên những đèo dốc thoai thoải quanh co, một bên là cánh rừng có quần thể đa dạng sinh học, được đánh giá là độc đáo và duy nhất của hệ sinh thái khô hạn Đông Nam Á. Cầm lái Mercedes-Benz V220d, ôm những khúc cua ngặt mà thấy vô-lăng chắc nịch, xe bám lấy tâm đường gọn gàng. Sử dụng động cơ diesel, chiếc MPV cỡ lớn không "bốc" nhưng leo dốc rất khỏe và bền bỉ.
Lên tới điểm thích hợp, từ trên cao nhìn xuống, một bên vịnh Vĩnh Hy hiện ra, như một thung lũng có làng mạc lô nhô nằm sát bên mép biển bình yên. Chúng tôi gặp ánh hoàng hôn và kết thúc hành trình của ngày đầu tiên trên một trong những vịnh đẹp nhất Việt Nam.Tối nay hẳn sẽ phải ăn sớm, ngủ sớm để lấy sức ngày mai đón bình minh. Dự là sẽ lại có những bức hình thật đẹp, những câu chuyện thật hay để "khoe", để kể cho mọi người về nơi "sơn cùng thủy tận" này.
Thế Đạt - Thế Anh (Trithucthoidai)Ảnh: Lê Hùng