Off-road ở phim trường “Kong”
Hành trình Nissan X-Trail trên dải đất “Bắc miền Trung” của chúng tôi, ngoài những địa danh quen thuộc, còn có những điều thực sự mới mẻ, mà nếu không khám phá chắc hẳn sẽ rất tiếc nuối.
Vừa qua đỉnh đèo Đá Đẽo chừng vài cây số, bất chợt tôi nghe thấy tiếng bộ đàm thông báo từ “xe hậu cần” Navara: “Team nhìn sang bên phải kìa. Phía xa là một thung lũng tuyệt đẹp. Có xuống không nhỉ!?”. Không chút suy nghĩ, các xe đều đáp lại tiếng đàm bằng hai chữ “đồng ý”. Phải xuống chứ, đây là một cuộc trải nghiệm mà. Đến con dốc cuối cùng khi đổ đèo Đá Đẽo, cả 3 chiếc xe bật xi-nhan rẽ phải. Ngay đầu lối rẽ là một trạm kiểm lâm mang tên Chà Nòi.
Khi chúng tôi vào hỏi thăm thì mới biết đây là Trạm kiểm lâm thuộc Vườn Quốc Gia Phong Nha – Kẻ Bàng. Và thung lũng phía dưới kia chính là thung lũng Chà Nòi – nơi đây chính là một trong số những bối cảnh mà đạo diễn của bộ phim bom tấn “Kong: Skull Island” lựa chọn làm phim trường. Thật bất ngờ. “Trong đó tuyệt đẹp, nhưng đi ôtô thì cũng vất đấy, vì toàn bùn đất và hố nước” – Anh Trạm trưởng Trạm kiểm lâm cảnh báo chúng tôi như thế.
Đứng từ vị trí này, thung lũng Chà Nòi hiện lên như miền vô thực, cả một vùng cỏ xanh mướt mát tựa mình bên dãy núi đá hùng vĩ, sương khói mờ ảo. Đây là nơi đạo diễn đã chọn làm bối cảnh cho các nhà thám hiểm thâm nhập vùng đất lạ trong phim, thế nên chẳng có lý do gì chúng tôi không “bắt chước” bước chân vào đó khám phá.
Sau khi gọi điện xin phép chính quyền địa phương và trực tiếp trao đổi với đội kiểm lâm, cả 3 xe háo hức “bò” xuống thung lũng. Nissan X-Trail bản 2.0, một cầu cũng “liều mình” đi theo. Ngay ở đầu đoạn đường vào đã cảm thấy khó đi bởi vệt bánh của những đoàn xe tải vào rừng chở keo và bạch đàn tạo thành những sống trâu lớn. Đây là vùng địa hình dạng đầm lầy nên mặt đường lúc nào cũng nhấm nhép bùn, nước.
Thử cho xe vượt qua địa hình này, tôi chỉ cần cài đặt chế độ dẫn động 2 cầu tự động và giữ đều chân ga, chiếc xe vun vút lao đi mạnh mẽ và cũng có lúc tôi cảm nhận rõ rệt các bánh xe đang cố bám lấy mặt đường, cứ tưởng sẽ không thể vượt qua được vì trơn trượt nhưng các bánh xe đã phân bổ lực kéo phù hợp để chiếc xe tiến lên. Bên cạnh đó, nhờ hệ thống kiểm soát lái chủ động (ARC) tự động điều chỉnh mô men xoắn hợp lý với mặt đường, nên X-Trail bản 2 cầu đi vào không mấy vất vả. Bản 1 cầu có gặp khó khăn đôi chút, nhưng nếu cứ chọn chỗ đất cứng và lăn bánh từ từ, chiếc xe vẫn có thể vào tới giữa thung lũng.
Lúc này, cả một vùng cỏ xanh bạt ngàn, có rừng, có hồ, có núi đá hiện ra trước mắt chúng tôi. Tôi thấy đâu đó hình ảnh của các nhà thám hiểm đang tò mò khám phá vùng đất mang đậm nét hoang hoải và bí ẩn này – những hình ảnh tôi đã từng xem trên “Kong: Skull Island”.
Dựng trại trên một bãi cỏ rộng, ngắm cảnh và “thưởng” gió mát, cả đoàn như không muốn rời khung cảnh đẹp như trong phim này. Mãi đến chiều, chúng tôi mới trở ra, tiếp tục theo đường Hồ Chí Minh về Đồng Hới (Quảng Bình).
“Nếm” đặc sản cát Quảng Bình
Đồng Hới có nhiều thứ đặc sản. Nhưng tôi cứ thích gọi cát ở Quảng Bình là đặc sản vì nó là chất liệu tốt để chúng tôi quay, chụp xe và mang những chiếc xe 2 cầu kiểu như X-Trail ra để “khiêu vũ” trên cát.
Đón bình minh Nhật Lệ sau giấc ngủ ngon, mới sáng ra mà mặt trời đã gắt gỏng, nóng rát. Chầm chậm đưa xe ra bãi cát trắng thuộc xã Quang Phú, những đường cong gợi cảm của dải cát trắng mịn đã không còn như xưa khi con người mạnh tay khai thác. Bãi trông xe, nhà nghỉ, quán ăn giờ mọc lên rõ lắm. Cũng may mà vẫn còn vài đồi cát để các đôi tình nhân rong ruổi chiếc xe đạp để thả mình vào vẻ hoang sơ nơi đây.
Đường ra cồn cát Quang Phú chạy dọc bãi biển Nhật Lệ, với một bên là biển xanh rì rào phi lao, bên kia là san sát các khách sạn, nhà hàng. Rồi những hàng quán, khách sạn thưa vắng dần, phi lao thì ngược lại, dày thêm lên, xanh ngắt một màu, che lấp cả bờ biển rì rào sóng vỗ. Con đường trải nhựa uốn lượn ven bờ biển giữa lúc nắng như đổ lửa, vắng ngơ, vắng ngắt. Hình như ở xứ gió Lào cát trắng này, chẳng ai ra đường lúc trời nắng.
Đi chừng gần chục cây số thì những hàng phi lao cũng thưa đi, nhường chỗ cho những cồn cát trắng cao dần. Rồi con đường bỗng như nhỏ lại giữa hai bên là những cồn cát cao vút, trải dài tít tắp. Trong trí nhớ của tôi, vùng cát Quảng Bình là những đồi cát trắng thấp, khô cằn, khắc nghiệt, chở trên lưng mình những làng quê xơ xác nghèo mà tôi nhìn thấy qua ô cửa sổ trên chuyến tàu hỏa Bắc - Nam khi còn nhỏ. Giờ đây, trước mắt tôi là những cồn cát mênh mông, cũng khô cằn, nắng chói, nhưng cao ngất và nối nhau điệp trùng, đẹp đến mê hồn.
Sau khi trùm kín mũ, nón, áo, quần mà ngắm cát, chúng tôi quyết định thử X-Trail trên loại địa hình đặc thù này. Tuy là một chiếc SUV cỡ nhỏ, nhưng Nissan X-Trail thừa khả năng chinh phục đa dạng địa hình dù là khó khăn nhất. Một mẫu xe đa dụng địa hình luôn đi cùng rất nhiều trang bị hiện đại xứng tầm để thoả mãn các tay lái khó tính nhất, và điều đó đã được chứng minh thực tế. Không phải ngẫu nhiên mà mẫu xe crossover X-Trail đã được đón nhận và tin dùng của hơn 2 triệu khách hàng tại hơn 190 quốc gia.
Để có thể “khiêu vũ” cùng chiếc xe trên sườn những đồi cát khi vàng óng, khi trắng muốt, chúng tôi xì bớt hơi ở 4 lốp xe, xoay núm chuyển hệ dẫn động từ cầu trước (2WD) sang chế độ Auto, lúc này biểu tượng Auto màu vàng sẽ nhấp nháy trên mặt đồng hồ. Auto là chế độ tương tự như 2WD nhưng xe sẽ tự động kích hoạt thêm cầu sau khi các cảm biến nhận ra bánh trước mất độ bám. Để ở chế độ này, chiếc X-Trail ban đầu bị rê trượt chút xíu nhưng cũng dần dần tiến được lên sườn đồi.
Tuy nhiên khi gặp phải đoạn cát lún hay những gò cát cao, chúng tôi buộc phải chuyển sang chế độ 4WD LOCK bằng cách xoay nút sang phải. Lúc này lực kéo được phân bổ đều giữa hai trục. Độ trơn trượt giảm xuống, xe cũng cho cảm giác mạnh hơn, "lì lợm" hơn khiến việc vượt dốc cát dễ dàng hơn. Do việc phân bố lực thông minh giữa các bánh, nên hễ cứ bánh nào mất độ bám là các bánh còn lại lấp tức hỗ trợ đẩy chiếc xe tiến lên phía trước. Được một lúc, bánh xe dường như quen với cát, người lái quen với từng cú đánh vô-lăng thì chiếc xe như băng lướt, nhảy múa trên những đồi cát trắng.
Chúng tôi khép lại hành trình với cả một buổi chiều rong chơi với… cát. Về lại Đồng Hới để hôm sau trở lại Hà Nội theo quốc lộ 1A, cả đoàn đã có trọn 4 ngày, vượt qua 1.200km cùng với X-Trail. Tôi thực sự ấn tượng với chiếc xe “nhà Nissan” đặc biệt ở khả năng vượt nhiều loại địa hình, khả năng bền bỉ đường dài và những tiện nghi, an toàn có trên xe.
Nhờ X-Trail, chúng tôi có thêm nhiều trải nghiệm.
Nhờ X-Trail, tôi lại có thêm một chuyến đi an toàn, xa hơn và thú vị hơn.
Thế Đạt
Ảnh: Lê Hùng